Thứ hai tuần VIII Thường niên A

Lời Chúa: Mc 10,17-27
Tác giả: Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái và Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền

17Đức Giêsu vừa lên đường, thì có một người chạy đến, quỳ xuống trước mặt Người và hỏi: "Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp?"18Đức Giêsu đáp: "Sao anh nói tôi là nhân lành? Không có ai nhân lành cả, trừ một mình Thiên Chúa. 19Hẳn anh biết các điều răn: Chớ giết người, chớ ngoại tình, chớ trộm cắp, chớ làm chứng gian, chớ làm hại ai, hãy thờ cha kính mẹ." 20Anh ta nói: "Thưa Thầy, tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ." 21Đức Giêsu đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến. Người bảo anh ta: "Anh chỉ thiếu có một điều, là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi." 22Nghe lời đó, anh ta sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải. 23Đức Giêsu rảo mắt nhìn chung quanh, rồi nói với các môn đệ: "Những người có của thì khó vào Nước Thiên Chúa biết bao!" 24Nghe Người nói thế, các môn đệ sững sờ. Nhưng Người lại tiếp: "Các con ơi, vào được Nước Thiên Chúa thật khó biết bao!25Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa." 26Các ông lại càng sửng sốt hơn nữa và nói với nhau: "Thế thì ai có thể được cứu?" 27Đức Giêsu nhìn thẳng vào các ông và nói: "Đối với loài người thì không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì không phải thế, vì đối với Thiên Chúa mọi sự đều có thể được."


Bài giảng Thứ hai tuần VIII Thường niên A

Tải file tại đây: Bài giảng Thánh lễ Thứ hai tuần VIII Thường niên A

Suy niệm: 

A. Phân tích (Hạt giống...)
Nhân vật của câu chuyện này đã gây ra hai tình cảm của Chúa Giêsu đối với anh, biểu lộ qua ánh mắt Ngài nhìn.
1. Khi biết anh giữ trọn các điều răn, Ngài “chăm chú nhìn anh và đem lòng thương.” Ngài mời gọi anh tiếp cao thêm bước nữa là đem hết tài sản bố thí cho người nghèo rồi đi theo làm môn đệ Ngài.
2. Khi anh tiếc của bỏ đi, Ngài cũng tiếc anh, Ngài “nhìn chung quanh;” một cái nhìn tiếc rẻ; và thốt lên một chân lý “Những kẻ cậy dựa vào của cải thật khó vào nước Thiên Chúa biết bao.”
B. Suy niệm (... nảy mầm)
1. “Lạy Thầy nhân lành, con phải làm gì để được sống đời đời.” Đây không phải là câu hỏi của chàng thanh niên giàu có thời Chúa Giêsu cách đây hơn 2000 năm mà thôi, nhưng đây còn là câu hỏi cho tất cả mọi người, mọi nơi và mọi thời đại. Sống trên đời này để làm gì? Chỉ có cuộc sống ngắn ngủi trên đời này, rồi kết thúc với cái chết và sau đó không còn gì nữa hay sao?
Bất cứ ai thành thật với lương tâm mình, thì dễ dàng cảm nhận được sự sống đời sau ở bên kia cái chết. Con người có linh hồn bất tử và câu hỏi “Tôi phải làm gì được sống đời đời?” là câu hỏi của mọi người, mọi thời đại. Do đó câu trả lời của Chúa Giêsu cho chàng thanh niên là câu trả lời cho tất cả và từng người muốn dấn thân bước theo Chúa, muốn làm môn đệ Chúa và muốn được sống đời đời. Không phải chỉ tốt lành tuân giữ những giới răn, những đòi hỏi của lương tâm ngay chính, mà còn phải tiến xa hơn, tức là bước theo Chúa với tâm hồn thảnh thơi, không bị nô lệ bởi những của cải vật chất. Bất cứ người đó là ai, ở địa vị nào trong xã hội mà không yêu mến Chúa trên hết mọi sự, không thoát ra khỏi sự say mê bận bịu của cải vật chất, thì khó mà theo Chúa thật sự. Xin Chúa giúp chúng con thực hiện được điều kiện đầu tiên và căn bản này để chúng con trung thành theo Chúa.
2. “Anh chỉ còn thiếu một điều là anh hãy bán tất cả những tài sản, đem bố thí cho người nghèo…”: Câu này cũng đúng cho tôi. Hình như cái gì tôi cũng có sẵn với Chúa cả, miễn là tôi không phải từ bỏ nhất là từ bỏ tiền bạc, của cải.
3. “Chúa Giêsu chăm chú nhìn anh và đem lòng thương.” Nhưng sau đó anh ta đã làm cho Ngài thất vọng. Bây giờ Chúa cũng đang chăm chú nhìn tôi bằng cái nhìn đậm đà yêu thương. Nhưng nếu tôi không từ bỏ, không nhất quyết đi theo Ngài thì tôi cũng sẽ làm cho Ngài thất vọng.
4. “Những kẻ cậy dựa vào tiền bạc thật khó vào Nước Thiên Chúa biết bao.” Đây không phải là nhận định của ai khác mà của chính Chúa. Bởi thế, trong Tin Mừng, biết bao lần Chúa kêu gọi các môn đệ mình phải có tinh thần nghèo khó và từ bỏ. Không phải Chúa muốn cho môn đệ mình nghèo khổ, mà vì Ngài muốn cho họ một thứ quý giá hơn nhiều, đó là hạnh phúc nước Thiên Chúa.
5. Tại một thành phố nọ, có một người hành khất rất đặc biệt, ông xin như sau:
Hãy cho tôi tiền bạc của ông, hãy cởi bỏ gánh nặng của tiền bạc để được tự do.
Một người khác qua đường thắc mắc thì anh ta giải thích:
Tôi ngửa tay xin vì tôi muốn ích lợi cho người ta, bởi vì tiền bạc đầy túi làm cho người ta bận tâm lo lắng.
Người khác không tin nên rình xem người ăn xin này sử dụng tiền ra sao. Chiều hôm đó, ông thấy người hành khất bước tới gần đầu cầu, đổ hết tiền bố thí vào cái mũ cũ kĩ, và chọn lấy vài đồng mua lương thực cho ngày hôm sau, số còn lại ông đổ hết xuống sông, rồi quay lại cái chòi lụp sụp ở ngoại ô thành phố để nghỉ qua đêm.
6. “Đức Giêsu đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến.” Người bảo anh: “Anh chỉ thiếu có một điều là hãy đi bán những gì anh có mà chia cho người nghèo” (Mc 10,21)
Bất cứ ai xin vào Tu hội Nữ Tử Bác Ái của mẹ Têrêsa đều nhận được một tờ giấy có ghi câu này:
Tại sao bạn muốn trở nên một Nữ Tử Bác Ái? Các bạn trẻ thường trả lời:
- Con muốn tìm một đời sống cầu nguyện.
- Con muốn sống đời sống khó nghèo.
- Con muốn hiến thân phục vụ người nghèo.
Nhưng một trong các bạn trẻ viết như sau: “Thưa Mẹ, đã nhiều lần con như nghe thấy tiếng Chúa Giêsu mời gọi con tận hiến trọn đời sống cho Ngài. Con đã suy nghĩ nhiều, tự hỏi chính mình và các vị linh hướng xem Chúa muốn con vào dòng nào. Cuối cùng con cũng đã quyết định chọn tu hội của Mẹ vì con muốn có cơ hội từ bỏ giàu sang trần thế để bước vào cuộc sống nghèo khó và hy sinh.”
Lạy Chúa, xin cho con có được niềm vui hiến dâng, biết quan tâm phục vụ những nghèo khổ thiếu thốn.

Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái

Cầu nguyện: 

Lạy Chúa Giêsu, Chúa là Đấng giầu có vô cùng, thế mà đã sống làm người trong thân phận người nghèo như chúng con. Chúa là Đấng cao sang quyền quý vô cùng, thế mà đã sống một cuộc đời bình dị nơi làng quê Nadarét. Chúa đã sống nghèo để nâng cao phẩm giá người nghèo. Chúa đã mang lấy thân phận làm người để chúng con trở thành con Thiên Chúa. Chúng con xin tạ ơn Chúa. Xin cho chúng con mỗi lần rước Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con cũng biết noi gương Chúa để sống hoà hợp với mọi người trong tình liên đới yêu thương.
Lạy Chúa, người đời thường cho rằng: “Lắm tiền, lắm gạo là tiên trên trời.” Nhưng Lời Chúa lại nhắc nhở chúng con: “Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giầu có vào Nước thiên đàng.” Vâng lạy Chúa, đôi khi vì ham tiền mà chúng con đã trở thành những con người tham lam, ích kỷ và hẹp hòi. Vì ham tiền mà chúng con sống thiếu công bình, bác ái với tha nhân. Vì ham tiền mà chúng con bôi nhọ thanh danh từ những đồng tiền bất chính. Chúng con đã đánh mất niềm vui của sự tự do khi chúng con đặt đồng tiền làm mục đích đời sống. Chúng con cũng đánh mất hạnh phúc Nước Trời khi chúng con quá quyến luyến với của cải trần gian.
Xin Chúa tha thứ cho những lỗi lầm của chúng con. Xin giúp chúng con sống thanh thoát với những vật chất mau qua này. Xin ban cho chúng con lòng quảng đại để chúng con biết dùng của cải đời này mà mua lấy bạn hữu Nước Trời, qua những việc lành phúc đức, những hành vi bác ái, chia sẻ với tha nhân. Xin tháo gỡ mọi sự tham lam bất chính nơi tâm hồn chúng con để chúng con thực sự chiếm đoạt được hạnh phúc Nước Trời ngay trong cuộc sống hôm nay. Amen.

Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền
Nguồn: WGPSG