Phép lạ hôm nay được thánh Gioan kể lại và cũng là phép lạ cuối cùng của Chúa Giêsu nơi trần thế. Phép lạ này xảy ra sau khi Chúa Giêsu sống lại nghĩa là trong khoảng thời gian 40 ngày trước khi về trời. Nơi xảy ra phép lạ thì gần biển Tibêria, có lẽ gần thành Betsaida là quê hương cùng thánh Phêrô và Gioan là hai vai chính trong câu chuyện hôm nay.
Các môn đệ được lệnh qua chị Madalêna là sẽ được gặp Chúa phục sinh ở Galilê (Mt 28,10). Trong khi chờ đợi họ trở về sống nghề cũ là chài lưới, thánh Phêrô là người đầu tiên đi đánh cá. Và đêm ấy họ thức trắng đêm và tay trắng chẳng được con cá nào. Họ sửa soạn giũ lưới đi nghỉ thì Chúa hiện đến trên bờ. Trời tảng tản sáng để có thể nhận biết người và thuyền. Nhưng họ vẫn không nhận ra Chúa Giêsu đứng đó, cũng giống như trường hợp của Maria Madalêna bên ngôi mộ (Ga 20,14), cũng như hai môn đệ Emmaus (Lc 14,13).
Từ xa xa Chúa Giêsu gọi các môn đệ một cách đầy yêu thương “Các con à, có gì ăn không ?” (c.5). Đấy là một câu hỏi đối với dân miền biển phải hiểu rằng có đánh cá được gì chăng ? các môn đệ trả lời một tiếng vắn vỏi “” (c.5) như bộ mệt mỏi chán chường. Lúc ấy hình như lưới của họ đã thả ở bên trái mạn thuyền. Nên Chúa bảo họ thả lại bên hữu thuyền (c. 6). Họ vâng lời và họ kéo được quá nhiều cá hơn sức họ mong tưởng. Thấy thế hẳn các môn đệ nghĩ lại phép lạ lần trước kia Chúa cũng bảo Phêrô ra khơi về đêm bắt cá nhiều đến nỗi phải nhờ thuyền bạn bè chở giúp (Lc 5,1-11).
Gioan là người đầu tiên phát giác ra đó chính là Chúa Giêsu. Ông nói: “Chính Thầy đó” (c.7). Lúc ấy Phêrô ở trần, chứng tỏ ông hoạt động hăng hái xuống khỏi thuyền, vì lúc ấy thuyền gần bờ, chỉ còn khoảng 90m. Thuyền vào bờ do Phêrô điều khiển. Lúc ấy Chúa bảo đem đến cho Ngài ít cá để nướng ăn điểm tâm. Lúc ấy các môn đệ mới nhận ra là Chúa và không ai dám hỏi gì nữa, không còn ai hồ nghi gì nữa (c.12). Điều đặc biệt là chính Chúa Giêsu hiện ra đã dọn cho các môn đệ một bữa ăn sáng.
Ở đây, chúng ta thấy một chi tiết là trong số 6,7 anh em tông đồ đi đánh cá mà chỉ một mình Gioan nhận ra Chúa trước hết, vì Gioan là người được Chúa yêu và yêu Chúa. Cũng chính ông là người tin đầu tiên sự kiện mộ trống (Ga 20,8). Thật đúng với điều thứ sáu của bát phúc là phúc cho kẻ có lòng trong sạch vì họ sẽ được thấy mặt Thiên Chúa (Mt 5,8). Gioan là người được công phúc hôm nay, rất có thể vì đó mà được phép lạ này thì sao.
Qua phép lạ này, họ tò mò đếm được 153 con cá lớn. Con số 153 cũng có một ý nghĩa là các nhà vạn vật học xưa cũng như nay đều công nhận cá biển gồm 153 loại cá lớn khác nhau. Ngoài ra con số 153 là do sự cộng lại của tất cả các con số (1+2. 2+3...). Như thế có ý ám chỉ rằng nước Chúa như một mẻ lưới cá thu góp tất cả mọi tâm hồn (Mt 13,47), nước Chúa như một chuồng chiên (Ga 10,16). Chính Chúa Giêsu cũng đã từng quả quyết: ngày nào bị treo lên, sẽ kéo mọi người theo (Ga 12,32.6,44). Vậy thì con số 153 cũng là mẻ lưới ám chỉ nước Chúa mở rộng cho mọi tâm hồn tin nhận Chúa không phân biệt màu da chủng tộc, quê hương. Điều phân biệt là cá tốt cá xấu trong ngày tận thế.
Ngoài ra phép lạ này còn cho chúng ta thấy các tông đồ là những tay chài lưới nhiệt thành vâng lời. Họ đã làm việc với những phương tiện hết sức eo hẹp và có vẻ như thất bại buổi đầu... để họ biết sự thành công đến từ đâu, từ chính Thiên Chúa, chứ sức riêng họ chỉ là vâng lời như một dụng cụ trước Thiên Chúa (Lc 17,10).
Việc Chúa hiện đến giữa lúc họ làm việc mệt mỏi minh chứng Chúa đã phục sinh.