Chúa Nhật 12 Thường Niên

Lời Chúa: Mt 10, 26-33
Tác giả: Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ

Bấm vào đây đọc Lời Chúa tiếng Anh

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các Tông đồ rằng: "Các con đừng sợ những người đó, vì không có gì che giấu mà không bị thố lộ; và không có gì kín nhiệm mà không hề hay biết. Ðiều Thầy nói với các con trong bóng tối, hãy nói nơi ánh sáng; và điều các con nghe rỉ tai, hãy rao giảng trên mái nhà.

"Các con đừng sợ những kẻ giết được thân xác, nhưng không thể giết được linh hồn: Các con hãy sợ Ðấng có thể ném cả xác lẫn hồn xuống địa ngục. Nào người ta không bán hai chim sẻ với một đồng tiền đó sao? Thế mà không con nào rơi xuống đất mà Cha các con không biết đến.

Phần các con, tóc trên đầu các con đã được đếm cả rồi. Vậy các con đừng sợ: các con còn đáng giá hơn chim sẻ bội phần. "Vậy ai tuyên xưng Thầy trước mặt người đời, thì Thầy sẽ tuyên xưng nó trước mặt Cha Thầy, là Ðấng ngự trên trời. Còn ai chối Thầy trước mặt người đời, thì Thầy sẽ chối nó trước mặt Cha Thầy, là Ðấng ngự trên trời".

Bài giảng Chúa Nhật 12 Thường Niên

Tải file tại đây: Bài giảng Thánh lễ Chúa Nhật 12 Thường Niên

Suy niêm: Anh em đừng sợ

 

Nỗi sợ cứ quấn lấy đời người.

Đứa bé sợ xa mẹ, cô gái sợ già, người già sợ chết.

Nỗi sợ xuất hiện dưới muôn ngàn dáng vẻ.

Sợ cô đơn, sợ bệnh tật, sợ phụ bạc, sợ tương lai.

Sợ thất nghiệp, sợ nghèo đói, sợ thất học, sợ chia ly...

Có những nỗi sợ mang tính đạo đức:

sợ phải sống theo lương tâm, phải làm chứng cho sự thật,

sợ trước sự ác đang hoành hành, sợ tôn giáo bị mai một...

Có khi người ta sợ nhau:

người da đen sợ người da trắng, nước nghèo sợ nước giàu,

bạn bè, anh em, hàng xóm cũng sợ nhau.

Lắm khi chúng ta sợ Chúa, không như con sợ cha,

nhưng như một nô lệ trước một ông chủ khó tính.

Nỗi sợ cứ quấn lấy đời người.

Nỗi sợ làm người ta mất vui, mất bình an và tự do.

Bởi thế Đức Giêsu khuyên các môn đệ đừng sợ.

Đừng sợ người đời, cứ mạnh dạn nói Lời Chúa (c.27).

Đừng sợ những kẻ chỉ giết được thân xác thôi (c.28).

Đừng sợ vì chúng ta có giá trị trước mặt Chúa (c.23).

Lắm khi Đức Giêsu đến với các môn đệ mà họ lại sợ hãi, tưởng là ma (Mt 14,27; Lc 24,37).

Nhưng sợ hãi cũng là chuyện bình thường của phận người.

Có ai làm người mà không một lần sợ hãi.

Đức Giêsu khuyên các môn đệ đừng xao xuyến (Ga 14,1)

nhưng chính Ngài cũng xao xuyến trước cuộc khổ nạn.

Tin Mừng Gioan hai lần nhắc đến điều đó (Ga 12,27; 13,21).

Đức Giêsu xao xuyến đến tột cùng trong Vườn Dầu:

"Tâm hồn Thầy buồn đến chết được" (Mt 26,37-38),

và có lẽ Ngài cũng bị xao xuyến trên thập giá:

"Lạy Chúa tôi, tại sao Chúa bỏ tôi?" (Mt 27,46).

Sợ hãi, xao xuyến không phải là một tội.

Kitô hữu không phải là người không biết sợ,

hay không dám khiêm tốn thú nhận là mình sợ.

Nhưng họ là người không để nỗi sợ chi phối đời mình,

không vì sợ mà không dám sống cho chân lý.

Đức Giêsu nói tiếng Xin Vâng ngay trong lúc sợ hãi

và đã uống cạn chén đắng Cha trao.

Con người hôm nay an toàn nhờ đủ thứ bảo hiểm,

nhưng bảo hiểm cũng bắt nguồn từ nỗi sợ cái bất trắc.

Mỗi người chúng ta đều có nỗi sợ riêng.

Cần đối diện và vượt qua bằng lòng tín thác, để rồi được an tĩnh và tự do.

Chỉ thắng được nỗi sợ nhờ niềm tin vào Thiên Chúa.

Ngài là Cha chúng ta, chăm lo đến từng sợi tóc cho ta,

và chúng ta có giá trị lớn lao trước mặt Ngài.

Chỉ thắng được nỗi sợ nhờ tin vào đời sau.

Cái chết thân xác không là dấu chấm hết của đời người.

Cuối cùng, chỉ thắng được nỗi sợ nhờ tin vào Đức Giêsu,

Đấng không bị sợ hãi nuốt chửng và đã đi tới cùng.

Đấng phục sinh vẫn mời gọi chúng ta hôm nay:

"Can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian" (Ga 16,33).
 

Gợi Ý Chia Sẻ

Bạn thấy người trẻ hôm nay sợ điều gì hơn cả? Để thắng vượt nỗi sợ cần làm gì? Cầu nguyện thôi, có đủ không? Cố gắng thôi, có đủ không?

Chấp nhận sống ơn gọi Kitô hữu là chấp nhận thiệt thòi ở đời này. Có khi nào bạn đã muốn chọn thiệt thòi để nói lên hay sống một chân lý của Đức Kitô không?
 

Cầu Nguyện

Lạy Thiên Chúa, đây lời tôi cầu nguyện:

Xin tận diệt, tận diệt trong tim tôi mọi biển lận tầm thường.

Xin cho tôi sức mạnh thản nhiên để gánh chịu mọi buồn vui.

Xin cho tôi sức mạnh hiên ngang để đem tình yêu gánh vác việc đời.

Xin cho tôi sức mạnh ngoan cường để chẳng bao giờ khinh rẻ người nghèo khó, hay cúi đầu khuất phục trước ngạo mạn, quyền uy.

Xin cho tôi sức mạnh dẻo dai để nâng tâm hồn vươn lên khỏi ti tiện hằng ngày.

Và cho tôi sức mạnh tràn trề để âu yếm dâng mình theo ý Người muốn. (R. Tagore)