Bài Tin Mừng hôm nay kết thúc bằng hai tiếng “xin vâng” của Đức Mẹ. Hai tiếng xin vâng thật đơn sơ nhỏ bé, nhưng lại có ảnh hưởng thật lớn lao.
Trước hết hai tiếng xin vâng có ảnh hưởng tới chương trình của Thiên Chúa.
Thiên Chúa có chương trình tốt đẹp cho loài người. Nhưng để chương trình ấy thành công, cần có sự tham gia, đồng thuận, vâng phục của con người. Chúa muốn con người được hạnh phúc nhưng nếu con người từ chối thì Ngài không thể ban hạnh phúc cho con người. Như chúng ta biết, chương trình đầu tiên của Ngài đã thất bại vì ông bà nguyên tổ không vâng lời Thiên Chúa. Trái lại, Đức Mẹ đã tham gia, đã đồng ý, đã vâng phục, nên chương trình của Thiên Chúa được thực hiện. Kế hoạch cứu độ loài người của Thiên Chúa có sự cộng tác đắc lực của Mẹ khởi đi từ lời thưa xin vâng.
Hai tiếng xin vâng của Mẹ vọng lại hai tiếng xin vâng của Ngôi Hai Thiên Chúa.
Vì vâng lời Chúa Cha, Chúa Giêsu đã xuống thế làm người. Hôm nay khi Đức Mẹ nói tiếng xin vâng với Thiên thần thì Đức Giêsu cũng nói xin vâng với Chúa Cha. Với hai tiếng xin vâng, Đức Mẹ góp phần khai thông chương trình cứu chuộc của Thiên Chúa. Sau hai tiếng xin vâng, Ngôi Hai xuống thế làm người, tượng thai trong lòng Đức Mẹ.
Kể từ lúc thưa xin vâng với sứ thần truyền tin, cả cuốc sống của Mẹ là một chuỗi những tiếng thưa xin vâng.
Thưa xin vâng khi cảm nhận được từng nhịp đập của trái tim con Thiên Chúa trong lòng mình.
Thưa xin vâng trên đường đi Bêlem giữa lúc bụng mang dạ chửa.
Thưa xin vâng khi lặn lội bước hành hương trong nghịch cảnh.
Thưa xin vâng khi lạc mất con trong đền thờ.
Thưa xin vâng khi chứng kiến con Thiên Chúa lớn lên từng ngày trong cuộc sống.
Thưa xin vâng để dõi theo từng bước trong sứ mệnh rao giảng của Chúa Giêsu.
Thưa xin vâng khi đứng dưới chân thập giá.
Thưa xin vâng để ôm trọn lấy tấm thân rách nát vì thương tích của Chúa Giêsu và nhất là thưa xin vâng khi đứng bên mồ Chúa Giêsu để tiếp tục cất giữ và suy niệm mọi điều xảy ra. Mẹ tin rằng mọi sự sẽ được hoàn tất theo đúng chương trình mầu nhiệm của Thiên Chúa.
Để nói tiếng xin vâng với Thiên Chúa, Đức Mẹ đã phải nói “không” với chính mình. Để một lần nói xin vâng với Thiên Chúa, Mẹ đã phải nhiều lần nói “không” với chính mình. Tiếng “vâng” lớn thành hình nhờ những tiếng “không” nhỏ bé. Ý Chúa được thể hiện nhờ biết bỏ ý riêng. Chương trình lớn thành công nhờ những hy sinh nhỏ bé âm thầm.
Lời đẹp nhất trong cuộc đời Đức Maria là lời thưa xin vâng. Mỗi người chúng ta cũng hãy dâng cho Chúa những gì đẹp nhất để Chúa thực hiện điều Ngài muốn.
Bài Ðọc I: Cv 1,12-14
Trích sách Tông Đồ Công Vụ
Bấy giờ các Tông Đồ từ núi gọi là núi Ô-liu trở về Giê-ru-sa-lem. Núi này ở gần Giê-ru-sa-lem, cách đoạn đường được phép đi trong ngày sa-bát. Trở về nhà, các ông lên lầu trên, là nơi các ông trú ngụ. Đó là các ông : Phê-rô, Gio-an, Gia-cô-bê, An-rê, Phi-líp-phê, Tô-ma, Ba-tô-lô-mê-ô, Mát-thêu, Gia-cô-bê con ông An-phê, Si-môn thuộc nhóm Quá Khích, và Giu-đa con ông Gia-cô-bê. Tất cả các ông đều đồng tâm nhất trí, chuyên cần cầu nguyện cùng với mấy người phụ nữ, với bà Ma-ri-a thân mẫu Đức Giê-su, và với anh em của Đức Giê-su.